mẹ - con
(kính tặng các bà mẹ lên thăm con tháng 3 năm 1979)
bài thơ được viết cách đây 35 năm tại huyện Quế Phong miền tây Nghệ An , mình lúc đó là tiểu đội trưởng c7 e149 f316b huấn luyện tân binh mới , chiều hôm đó mưa rừng tầm tả dội rào rào vào rừng cây săng lẻ nơi doanh trại tạm của bộ đội , vừa ngớt cơn mưa thì thấy một toán phụ nữ già có trẻ có đội nón lá tay xách bao bì đi vào trong lán bộ đội hỏi thăm , sau đó thấy mấy anh tân binh chạy ùa ra rối rít , và những gọi nước mắt đã rơi .. cảm động quá tối đó mình viết một mạch ra bài này đăng cho mọi người cùng đọc .
Con mới đi bộ đội
ba tháng tròn nhớ thương
chiều nay mưa vừa tạnh
thấy mẹ lên thăm rồi
Vẫn dáng đi tần tảo
chiếc áo vải bạc màu
đường rừng mưa lầy lội
có rét nhiều mẹ ơi !
Xa con vừa ba tháng
mà tựa ba năm ròng
gặp nhau không nói được
cầm tay nước mắt trào
Mẹ đem gì cho con
mà bao tời tay xách
lòng mẹ là biển rộng
chiều con cả đất trời
Nhớ ngày còn đi học
con biết nghĩ gì đâu
học khuya chân chẳng rửa
mẹ bê nước và gường
Những ngày mùa bận rộn
trưa chẳng thấy mẹ về
đem cơm ra đồng rộng
mẹ lưng còng lúa xanh
Ôi suốt đời vất vả
mẹ lo cho con cả
có nghĩ chi riêng mình
thương mẹ quá mẹ ơi
Ngày mai con sẽ đi
suốt dọc dài đất nước
đánh tan quân Trung Quốc
mẹ yên tâm ở nhà
Chiều nay mưa vừa tạnh
bỗng thấy mẹ lên thăm
vội chạy ùa ra đón
vui dâng tràn bao la
3/1979
Quế Phong Nghệ An
Đọc bài thơ của bạn tôi nhớ hồi đó em tôi cũng là tân binh mới được huấn luyện ở Quế phong . mọi người được mẹ lên thăm riêng em tôi thì cha lên thăm chứ mẹ tôi gầy ốm không lên được
Trả lờiXóa