
Trong giáo đường, một hôn lễ đang được tổ chức.
Linh Mục xuất hiện với tờ 100 dollars còn mới trên tay và nói: “Có ai muốn được tờ tiền này không?”. Không có tiếng trả lời…
Linh Mục nói: “Đừng xấu hổ, ai thích thì hãy giơ tay lên”. Một phần
ba số người có mặt ở đó giơ tay. Linh Mục vo tròn tờ tiền lại rồi hỏi:
“Bây giờ có còn ai thích sở hữu nó nữa không?”
Vẫn còn người giơ tay, nhưng đã ít đi một nửa.
Linh Mục vứt tờ tiền xuống đất, giẫm chân lên rồi nhặt lại. Tờ tiền vừa
bẩn vừa nhàu nhĩ. Ông lại cất tiếng hỏi: “Còn ai thích nữa không?”
Chỉ còn một người giơ tay… Cha cố mời anh ta lên phía trên, trao cho
anh tờ tiền và nói anh ta là người duy nhất đã giơ tay cả ba lần.
Lập tức mọi người trong giáo đường đều cười to nhưng Linh Mục ra hiệu
yên lặng. Ông nói với chú rể:
“Hôm nay con cưới một cô gái con yêu nhất
đời. Nhưng giống như tờ tiền này, năm tháng trôi qua cộng thêm vất vả
với gia đình, con cái… cô ấy sẽ không còn xinh đẹp như bây giờ. Nhưng
thực tế, tiền vẫn là tiền, giá trị của nó chẳng hề thay đổi. Hy vọng con
giống như chàng trai này, luôn hiểu giá trị và ý nghĩa đích thực, đừng
vì vẻ bề ngoài mà đánh mất mọi thứ.”
Hình thức bên ngoài của mỗi người sẽ biến đổi theo thời gian, con
người có thể già hơn và xấu đi, nhưng tâm hồn đẹp thì sẽ vỉnh viễn không
thể thay đổi.
Trong công việc cũng vậy.